Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

Mùa lúa đắng

23/06/2013 09:32 (GMT + 7)
 
TT - Một vụ lúa trúng mùa lẽ ra phải thơm và ngọt chứ sao lại đắng? Chính những cơn mưa trái khoáy khiến lúa lên mộng, cộng với thương lái quay lưng đã khiến hạt lúa trở nên đắng ngắt với người nông dân. Không ít người đã than thở: “Với tình hình giá lúa thấp như thế này, làm một hai vụ nữa chắc bán đất!”.
Hiện nay, nông dân ở hai huyện Giồng Riềng (Kiên Giang) và Thới Lai (TP Cần Thơ) đang điêu đứng vì giá lúa xuống thấp. Lúa trúng mùa hơn mọi năm (năng suất đạt 6-7 tấn/ha, lúa tươi) nhưng việc bán lúa gặp rất nhiều khó khăn. Hơn 95% nông dân nhận tiền cọc bán lúa tươi tại ruộng cho các thương lái với giá 3.800-4.200 đồng/kg (lúa thường).

Đến ngày thu hoạch, lúa bị đổ rạp do mưa kéo dài cả tuần vừa qua khiến nhiều người phải thuê nhân công cắt bằng tay với giá 500.000-700.000 đồng/công (1.000m2).
Cánh đồng lúa lớn nhất nhì khu vực ấp Thạnh Thới, xã Thạnh Lộc, huyện Giồng Riềng là của ông Huỳnh Văn Bùi (81 tuổi). Ông cho biết: “Công sức bỏ ra ba tháng nay coi như mất trắng, từ huề vốn đến lỗ chứ không có đường lời. Vụ lúa nào tôi cũng hi vọng khá hơn, nhưng khá không nổi”.
Cám cảnh không kém hộ của ông Bùi là cánh đồng lúa của ông Nguyễn Quang Vinh (ấp Thạnh Thới), với 6ha lúa đến ngày thu hoạch nhưng đổ rạp hết do những ngày mưa vừa qua. Ông Vinh than thở: “Mấy ngày nay trời mưa liên tục nên không gặt được lúa, nhiều chỗ lúa ngã sớm đã mọc hết mầm xanh. Tìm nhân công gặt tay nhưng không có, đành đứng nhìn những hạt lúa lên mộng mà đau lòng”. Ông Vinh cho biết thêm nào là tiền thuê đất, tiền vật tư nông nghiệp, lãi vay ngân hàng... nhưng với tình hình giá lúa thấp như thế này, làm một hai vụ nữa chắc bán đất!”.

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013

Thì trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau

Tay trong tay là tình còn ấm
Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu


Người ta thường khó mà học được cách nói lời tạm biệt với tình yêu, khó mà chấp nhận để tình yêu trở thành kỷ niệm, và người đã yêu trở thành dĩ vãng. Hay nói đúng hơn là không đành lòng.

Làm sao mà hai người đã từng nhớ nhung, thương yêu, chăm sóc lẫn nhau, một sớm mai kia bỗng dưng buông tay và nhìn nhau như người lạ trên phố? Làm sao mà bỏ lại sau lưng bao nỗi ngậm ngùi, những tháng ngày chung đôi, làm sao mà dễ dàng quên đi một ánh mắt khiến lòng mình reo vui, nụ cười khiến tim mình loạn nhịp, và bóng hình bấy lâu vẫn thân thiết gắn bó?

Ngay cả khi người ta biết bóng hình đó đã không còn thuộc về mình nữa. Ngay cả khi từ trong sâu thẳm trái tim, người ta biết rất rõ cái mình đang níu giữ là cái không có thực, nó chỉ là cái bóng của tình yêu đã từng có, là chút hương thơm đọng lại của đóa hoa đã phai tàn mà thôi …

Tôi vẫn nghĩ người ta yêu, rồi chia tay nhau hẳn là buồn lắm. Buồn đến nỗi ra phố cũng nhớ dáng người kia bước đi thế nào, uống một ly cafe cũng nhớ cách người ấy vẫn cầm chiếc cốc ra sao, ngước lên trời thấy mây trắng bay cũng nhớ màu áo cũ, đưa mắt nhìn xuống tay cũng thấy trống vắng những ngón đan cài.

Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu, thì khi hết yêu cũng buồn đến bấy nhiêu. Cũng bởi vì Tình yêu đẹp quá. Nào ai muốn để cho những điều đẹp đẽ trở thành hoài niệm bao giờ. Lại càng chẳng ai muốn mất tình. Cho dẫu người tình đã đi xa cả một đoạn đường dài không sao chạm vào nhau được nữa. Chỉ còn lại đây, một trời lá bay chia lìa, một hạnh phúc tưởng chừng đến tay rồi chợt vỡ, một tình yêu vẹn tròn rồi chia xa, và những hẹn hò từ từ khép lại…

Thực ra, điều đáng buồn và tiếc nhất, đôi khi không phải Người yêu, mà chính là Tình yêu. Ta có thể yêu rồi không yêu ai đó nữa. Một người yêu có thể là người quan trọng nhất, và rồi ngày nào đó, là người bạn cũng không. Nhưng Tình yêu thì còn lại. Nó có thể ngủ yên vĩnh viễn, mà cũng có thể tỉnh thức một lúc nào đó. Tình yêu mãi mãi vẫn là Tình yêu đó, là Tình yêu mà ta đã tha thiết, say đắm, và cả đớn đau. Không thể nói là không gì cả cho một Tình yêu, dù đã xa xôi và mờ ảo vô cùng đi nữa. Chính vì thế mà người ta dẫu không còn yêu nhưng vẫn cứ giữ mãi một lòng nhớ nhung. Giữ mãi một Tình yêu đã không còn có thực.

Đâu đó trong cuộc đời, người ta vẫn gặp nhau, yêu nhau, chia tay nhau, lãng quên và nhung nhớ. Để trải dài suốt là dư âm của sự lỡ làng. Ta có thể đợi nhau, nhưng cuộc đời không đợi ta. Vì thế mà đã có rất nhiều Tình yêu đẹp trong cuộc đời, nhưng chẳng biết có bao nhiêu trong số đó, đi trọn vẹn được đến cuối đường.

Thì trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau …
__________________