Bản Ballad tháng Tư
Không còn nghi ngờ gì nữa. Tháng Tư về rồi, về thật rồi đấy, em.
Sau những ngày ầm ì, ngột ngạt, nóng nực và bức bối... Cao nguyên trở nên dịu hẳn khi những cơn mưa kèm theo sấm chớp đì đùng từ đại ngàn xa thẳm đã xuất hiện đều đặn trên bầu trời thành phố. Mưa về làm xanh lại những hàng gỗ dầu đang mùa trổ bông – thảng hoặc vài tấm hoa buông mình xoay xoay trong gió mà chợt thấy lòng bình yên lạ lùng. Mưa về làm non hơn những mầm nụ xà cừ khẽ đâm, tách - vươn mình ra từ thớ vỏ xù xì gai góc – một chút gì đó như cheo leo, mỏng mảnh nhưng hàm đựng nhiều hơn cho sự tồn tại – bất luận trong hoàn cảnh khó khăn nào. Mưa về, dù muốn dù không cũng làm bung nở những chùm hoa trắng muốt ngào ngạt nức hương Cà phê trong những buổi mai thơ thẩn trên cung đường đi thể dục...
Thế mới thấy - được mưa về gội rửa, phố núi lại tắn tươi hơn với muôn vạn sắc màu!
Tháng Tư - ta ruổi mình theo dòng suy nghĩ của cuộc mưu sinh vốn có thường nhật. Bất chợt dừng ở ngã tư đèn đỏ ngước gặp một nhành phượng tím, tím đến buốt hồn, lẻ loi và lạ lẫm trên nền trời nắng chói chang – những tưởng, phượng tím chỉ hiện hữu ở Dalat thân yêu thôi. Thế mới biết - ở đâu luôn vốn nhiều tình thương yêu bao bọc... ở đấy sẽ có nhiều điều tốt đẹp đến bất ngờ với chính bản thân ta...
Tháng Tư đã về qua thành phố - những cơn mưa đầu mùa thường buông mình bất chợt; bỗng thấy hối hả đó đây trên vạn dặm sinh tồn những cánh áo mưa khoác vội; thấp thoáng đôi uyên ương nào ấy nép chặt vào nhau hơn hòng tranh phần chở che trong chiều dông vội vã; lại thấy dậy lên nhiều thương cảm cho những gánh hàng rong lỉnh kỉnh, nghèo buồn loay hoay tìm chỗ ẩn trú - mà hơn một lần ta đã không đủ can đảm để nhìn thật sâu vào đôi mắt chứa đựng nhiều tâm sự khổ hèn đến cay đắng xót xa...
Tháng Tư - khi đang lách cách "ghép vội" những ngổn ngang, vụn vặt nghĩ suy thành con chữ - lòng bỗng dâng trào khi nhận được tin nhắn của em mà rõ nghe từng hơi thở mệt nhọc; từng bước chân hối hả; từng khoảnh khắc vui buồn trong những giờ đứng trên bục giảng - tất tưởi chạy đua mệt nhoài cho những ngày cuối cùng của niên học đang dần khép lại...
Tháng Tư – khi những cơn nóng nực, cáu bẳn qua đi bầu trời lại xanh trong mát dịu bằng những cơn mưa nền nã; Tháng Tư – anh buông mình vào em với tất thảy tình yêu và nỗi nhớ... với tất cả đợi mong hẹn ước đang dần về trong những ngày xa xôi, cách trở... Tháng Tư ta sẽ bù đắp thật nhiều để khỏa lấp đi những muộn phiền, hờn giận cho một tháng Ba nhọc nhằn nhiều khắc khoải vui buồn.
Nhé em...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét